Cậu bé bại não sống cầm cự qua ngày nhờ những suất cơm từ thiện
Từ lâu tại xóm trọ nghèo ở cổng Bệnh viện Nhi TW, ai cũng biết và xót thương cho hai bà cháu cậu bé Nguyễn Thành Trung (xóm 5, thôn Trần Hải, xã Nghĩa Thái, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định).
Từ lâu, bà Hiên và Thành Trung cầm cự được qua ngày là nhờ những suất cơm từ thiện.
Hoàn cảnh gia đình bi đát, bố bỏ đi khi con vừa chào đời, một mình mẹ tần tảo làm đủ thứ nghề để chăm hai chị em Trung. Khi lên bệnh viện điều trị chỉ có bà ngoại Trung và em.
Gạt nước mắt trên gương mặt nhăn nheo, bà ngoại của em nghẹn ngào: "Mẹ cháu cứ đòi lên với cháu nhưng mà tôi già rồi không ai nhận làm thuê nữa, nó còn sức khỏe hơn, còn làm được nên tôi lên với cháu để mẹ nó đi làm".
Thương con, xót cháu, lần nào đưa Trung đi viện điều trị, nước mắt bà Hiên cũng dường như cạn kiệt theo đó. Cháu không thể đứng, không thể ngồi, nhưng em có thể lắng nghe và dường như cảm hiểu được hết những điều người lớn nói. Đôi bàn tay còng queo cũng có thể nâng lên, hạ xuống theo sự hướng dẫn của bà, khiến bà không ngừng hi vọng vào sự phục hồi của cháu trong thời gian không xa.
Đáng ra em đang là học sinh lớp 3 như bao bạn bè cùng trang lứa nhưng căn bệnh bại não khiến Thành Trung như một đứa trẻ chưa lớn.
"Nhìn cháu lần nào tôi cũng ứa nước mắt. Đáng ra năm nay nó lên 8 tuổi, phải đang học lớp 3 và giúp được bà khối việc rồi, vậy mà giờ cứ đặt đâu nằm đấy thế kia. Thằng bé bệnh đã thế, bố nó còn bỏ đi nữa… Nghĩ chỉ thế thôi là đã đau lòng lắm rồi cô ạ" - Bà Hiên không cầm lòng được, vừa bế ẵm cháu, vừa nghẹn lại.
Đôi bàn tay run run, đầy những nếp nhăn nheo của bà khẽ nắm lấy bàn tay cong queo của cháu khiến cậu bé nhoẻn miệng cười. Giây phút hiếm hoi ấy, gương mặt bà Hiên như bừng lên sự sống và niềm hi vọng thời gian không còn xa nữa, đứa cháu ngoại đáng thương của bà có thể đi lại, chạy nhảy như bao đứa trẻ khác ngoài kia.
Bố bỏ đi khi em mới chào đời, mẹ ở nhà làm thuê, làm mướn nên lên trên viện điều trị chỉ có bà ngoại cùng đi.
,,欧博百家乐网址(www.allbet8.vip)是欧博集团的官方网站。欧博百家乐网址开放Allbet注册、Allbe代理、Allbet电脑客户端、Allbet手机版下载等业务。
Câu chuyện cứ thế cuốn đi, cho đến giờ cơm thì chị Bùi Thị Lan (người Ninh Bình, đang chăm con bại não sống cùng khu trọ với bà Hiên) khẽ gõ cửa, giọng buồn buồn nói: "Nay không có phiếu ăn từ thiện rồi bà ơi. Lát con mua 1 suất cơm, con biếu bà nửa suất, bà đừng từ chối nhé".
Vừa ngượng ngùng, vừa một chút xấu hổ, đến lúc này hỏi chuyện chúng tôi mới biết hai bà cháu cầm cự được cho đến ngày hôm nay là nhờ sự giúp đỡ của mọi người trong xóm trọ. Người san cho một chút cơm, người lại cho quả trứng thế là hai bà cháu lại sống tiếp qua ngày.
Bà Hiên mơ ước cháu sẽ hồi phục trong thời gian tới đây khi được mọi người hỗ trợ tiền điều trị.
Bà kể chuyện: "Lên đây thuê phòng trọ như này, mỗi ngày mất 80 nghìn đồng, một tháng là 2,6 triệu đồng cả tiền điện, nước, chưa tính tiền đi lại, thuốc thang cho cháu cũng mất từ 5 -6 triệu/tháng. Mẹ cháu ở nhà làm thuê, làm mướn, ai mượn gì làm đó, chỉ được 4 triệu/tháng mà còn việc học của chị gái Trung (năm nay đang học lớp 9) nữa, nên không lo được cô ạ. Hai bà cháu ở trên này, sống được là nhờ những suất cơm từ thiện mọi người cho, chứ không thì không biết phải xoay xở thế nào nữa".
Biết hoàn cảnh của cậu bé Thành Trung, bác sĩ Trịnh Quang Dũng - Trưởng khoa vật lí trị liệu, phục hồi chức năng, Bệnh viện Nhi TW tha thiết mong muốn cậu bé được Báo điện tử Dân trí kêu gọi hỗ trợ.
"Cậu bé bị bại não, thể tổn thương não ở vùng nhân. Đây là một tổn thương lâu dài và có ảnh hưởng rất nhiều đến tương lai của đứa trẻ.
Ngoài vấn đề vận động thì cậu bé nhận biết chậm, thêm nữa hoàn cảnh gia đình bi đát quá, thành ra việc đưa cháu đi điều trị là gánh nặng rất lớn. Ngoài những hạng mục được bảo hiểm y tế chi trả, người bệnh cũng phải lo một số chi phí trong điều trị, thuốc thang nữa. Vì thế mà tôi rất mong muốn cậu bé được bạn đọc Báo Dân trí hỗ trợ để có thể tiếp tục tham gia điều trị bệnh".
Thương con, xót cháu, bà không biết xoay xở ra sao nếu như trong mấy năm qua không có những suất ăn từ thiện giúp đỡ.
Điều mong muốn của bác sĩ Dũng cũng là sự trăn trở của chúng tôi. Ngắm nhìn em, nước mắt lại trực trào ra lúc nào không hay. Bố em đã bỏ đi rồi, mẹ thì vẫn đang vật lộn từng ngày kiếm từng đồng bạc lẻ gửi cho con... Cái nghèo bủa vây khiến hai bà cháu không biết còn chống chọi được đến bao giờ nữa.
网友评论